Thông tin ebook
Tóm tắt tác phẩm
"Một bữa cơm trưa thì cần thiết. Nhưng có lẽ không cần thiết tới mức rời khỏi công sở nếu như không có những chuyện “bà tám” cùng ly trà đá và những bản nhạc Pháp êm dịu, mà mỗi bản nhạc là một sự tích, một chuyện tình đẹp." (Trần Nhã Thụy)
"Chắc chắn, anh không nhớ mình đã uống cạn đáy ly trà đá thứ mấy nhưng cô đếm chính xác người phục vụ đã châm nước vào ly của anh năm lần, trong khi đó ly của cô chưa vơi chút nào. Ly đá chanh của cô vẫn đầy, những giọt nước ngưng tụ bên ngoài bắt đầu ngoằn ngoèo chảy xuống dĩa lót. Máy lạnh gần như hoạt động hết công suất và ngoài kia, qua cửa kính, nắng rực tươi một màu trắng đến lóa mắt. Đường phố chật chội, rối nùi bởi người xe nườm nượp trôi đi, cua quẹo; đàn ông áo khoác, khẩu trang, phụ nữ thì đầu chân trùm kín chỉ chừa đúng đôi mắt. Mùa hè đang vào đỉnh điểm. Không hiểu sao cô không cảm thấy khát dù trước đó cô đã ăn một tô bún bò và có lỡ tay nêm hơi quá. Có thể do dĩa rau ghém cùng miếng chanh vắt vào đã cân bằng vị mặn chăng? Hay bởi không gian mát lạnh đã khiến cơ thể không có nhu cầu nạp thêm nước? Trước đó, anh cũng ăn tô bún bò hệt như cô và cô thấy anh không bỏ thêm gì, cũng không đụng đến dĩa rau ghém. Lúc người phục vụ dọn đi nó vẫn còn vun ngọn. Đúng là nhu cầu mỗi người khác nhau, một món ăn người này thấy vừa, người kia bảo nhạt, lại có người kêu mặn; người thích ly chè ngọt, người chỉ ăn lờ lợ, không phải họ lo ngại ảnh hưởng đến sức khỏe mà vị giác của họ dị ứng với chất ngọt; có người ăn được cay, có người phản ứng mạnh; người thích đắng, người không chịu được... Thượng đế công bằng và vô tư trong việc tạo ra loài người và cho họ thể tạng riêng để khẳng định tính đa dạng và luật quân bình được này mất kia trong cái đa dạng đó." (Trích Trà đá, cơm trưa văn phòng và nhạc Pháp)
Nhà xuất bản: NXB Văn Hóa - Văn Nghệ
Số trang: ..... (dựa vào số trang của sách in)
Dung lượng ebook:
Nhận định chuyên gia
Trần Nhã Thụy
Trong khi nhiều cây bút nữ khác thường ôm đồm những chuyện như “thân phận đàn bà” thì Đào Thị Thanh Tuyền dường như tránh được lối mòn này. Truyện của Đào Thị Thanh Tuyền, dù dài dù ngắn, dẫu nông dẫu sâu, cũng thường khởi đi từ một cảm hứng và có một cái tứ rõ rệt. Do đó, truyện của Đào Thị Thanh Tuyền chưa biết là món bổ dưỡng cỡ nào, nhưng chắc chắn là một món ăn không gây ngán. Có thể ví truyện ngắn của Đào Thị Thanh Tuyền như một bữa cơm trưa văn phòng, trong một tiệm cà phê Sài Gòn, có trà đá cùng... nhạc Pháp, mà chị đã viết trong truyện ngắn Trà Đá, Cơm Trưa Văn Phòng Và Nhạc Pháp.
Nhận xét độc giả
Thảo luận